Đã từng có một mối tình chân thành phô bày trước mặt tôi. Nhưng mà tôi không biết trân trọng. Cho tới khi mất đi tôi mới biết ăn năn thì không kịp. Trên trần gian còn có gì đau khổ hơn như vậy?!? Nếu mà ông trời cho tôi một cơ hội trở lại một lần nữa, thì tôi sẽ nói với cô gái đó tôi yêu cổ. Nếu nhất định phải có một kỳ hạn cho mối tình này, tôi hy vọng là… mười ngàn năm Tự nhiên nhớ nyc rồi mắt rưng rưng
về VN là cài facebook dating app luôn, ko để yêu muộn hơn đc nữa Công nhận với máy dập điều này, vì thấy thằng crush đã từng thích thì ko đẹp trai, đc cái dẻo mỏ, ăn mặc gọn gàng nhưng ko phải là đẹp, biết vuốt tóc, sử dụng nước hoa Han huynh 40 tuổi mà vẫn bị gái dắt mũi hở
bạn gái thì ko phải bao lo bạn gái đi chơi, đi ăn, đi ụ... à. Fence tìm fubar bao nuôi thì khó đấy...
bao h về vậy béo Làm trip đi chơi đi, vừa đi du lịch vừa tán gái. Học tập đới huynh đệ năm rồi, về chén chán gái VN bay Thái chén tiếp
Có khi tôi nghĩ tôi không còn nhớ em. Nhưng có khi tự nhiên, một khoảnh khắc kỳ lạ chợt trở về. Không phải là một câu chuyện, mà chỉ là một khoảnh khắc ngắn và rõ ràng. Em hay hút một điếu thuốc đến nửa rồi dụi tắt và bỏ nó vào túi áo để dành lúc khác hút tiếp. Rồi em quên mất những nửa điếu thuốc ấy. Ngày xưa tôi thường thò tay vào túi những chiếc áo em thay ra để lấy chúng đem vất đi. Nhiều năm sau khi thôi simp em, tay tôi chợt chạm lại những mẩu thuốc ấy trong tâm tưởng, có khi vẫn còn một chút ẩm ở đầu lọc đã nằm trong miệng em khi hút. Nỗi nhớ chỉ là sự trở lại của một khoảnh khắc. Không hề có một năm tháng nào ở giữa khoảnh khắc ấy và hiện tại. Nó là hiện tại.
Dự định là đầu năm 2027 mình về, làm cái food tour trong TPHCM, chưa nghĩ ra đc gì thêm A, đặc sản chym
Thế thì ko quên crush chủ íu do không có nguồn gái bổ sung chứ không phải do iu hay suy gì đâu. Khum sống ở Nhật nên không biết nói gì. DOnate dạo như sừng đi