Người phải chết cuối cùng cũng phải chết! Kẻ phải sống vẫn phải tiếp tục sống!
Cái thằng nhóc đi cùng Sơn Vô Lăng ở những tập đầu ấy! :D
Lúc Bố đánh nhau với tướng Tào, ban đầu anh ấy dùng tay ko mà quật ngã ngựa hết 6 thằng! Lúc sau, khi Xích Thố đưa cho anh cây kích anh làm 1 phát...
Ở đây có chỗ vô lý! Sao thằng cha Mã Đằng lại có thể ăn mì "mọi lúc mọi nơi" như thế đc! Kể cả ở "hội nghị thượng đỉnh" quan trọng như thế!!! =))
Cũng giống như tình cảnh nước Tần thời chiến quốc thôi. 6 nước hợp lại thì thực lực hơn hẳn nước Tần, còn nếu chia rẽ từng nước 1 thì ko nước nào...
Uh đúng rồi, cái vụ Phụng Tiên phóng kích nổi tiếng đâu rồi, sao ông Miu ko cho vào truyện nhỉ? :|
Tào Tháo có thiên mệnh, nên Lưu Bị ko thể nào thắng nổi!
Câu này cũng hay lắm: "Ngươi dám chạm đến 1 sợi tóc của cô ấy!!!" ;))
Trần Cung thì lợi hại rồi. Đáng tiếc! Sức người có hạn, 1 già ko thể đấu với 4 trẻ!
Anh Bàng Thống nhìn rất là phong cách, vẻ bề ngoài thể hiện ngay lên đc cái chất "hắc ám" của anh ấy! :D
Việc làm của Ý là thân bất do kỷ, nhưng cơn giận của Hỏa cũng là thân bất do kỷ, ko thể kiềm chế đc! Giấc mộng sắp trở thành hiện thực rồi!
Thì ra chính tại thằng Trọng Đạt mà kế hoạch ám sát bị bại lộ, khiến Tiểu Mạnh chết thảm!!!
Tội nghiệp Tiểu Mạnh quá! Giống như Hỏa, cả 2 đều coi tàn binh là mái nhà, là những người thân duy nhất còn lại của mình!
Thật ko ngờ trong quân của Lữ Bố còn có người lợi hại hơn cả Trương Liêu! Thật đáng khâm phục! ::(
Nước ko thể 1 ngày ko có vua! :(
Ủa, chap trước đang là lúc Hứa Chữ chặt con gái Lữ Bố mà, sao giờ nhảy qua đây rồi? :(
Mã Siêu khỏe như trâu mà bị bệnh chết, cũng rất là đáng ngờ! ;))
Quân Tào chẳng khác gì Khmer Đỏ mà! :(
Tàn hại cả trẻ con, có khác gì Pol Pot đâu chứ! Mà cái này cố ý chặt chứ ko phải là vô tình chặt! [-(
Rồi, anh Bố sắp điên lên rồi! :(
Dãn cách tên bằng dấu phẩy(,).