MEDAL OF HONOR Hãng phát triển: Dreamworks Int Hãng phát hành: EA ^_^ Ngày phát hành: 31/10/1999 Hệ máy: PS1 Thể loại: Action/ First Person Shooter Nếu như bạn là một tay FPS cừ khôi mah nói một câu: tôi chưa từng biết tới MOH trên PS1 thì thật đúng là một cú sốc lớn. Tại sao tôi lại nói như vậy? Thưa các bạn, là bởi vì tôi thích ^_^. MoH là một game shooter thứ thiệt và gần như duy nhất trong cái thời kì người ta còn coi cái PC và con chuột như một thứ không thể nào thay thế để chơi FPS. Đột nhiên cái MOH này nhảy lên kệ dĩa nhà bạn một cách chễm chệ và tuyên bố rằng: This is my world, and I do FPS my f*cking way!!!!!!!! Mwahahahahahaaaaaaa V_V Kể từ đó, nó đã cho thấy những kẻ mua tay PS1 mah ko có analog là chết toi, vì đó sẽ và đã là xu hướng của các game trên PS2: chơi shooter bằng analog stick. Cho tới nay các game FPS trên PS2, ngoài các game hay, các game chơi được, các game trung bình, các game dưới mức trung bình, đa phần chỉ toàn là đồ rác rưởi ^_^. Hãy thử tưởng tượng, cách đây 7 năm trời, chuyện gì đã xảy ra với EA? Họ đã khai sinh ra một dòng game về WWII, mah cho tới nay, nó cũng chỉ là một game FPS tàm tạm được V_V. Vâng đúng vậy, MOH chính là cha mẹ, là ông bà nội ngoại của hằng tá những thằng shooter kiếm lời trên chiến tranh thế giới thứ 2. Tại sao 31/10 này, chúng ta ko ăn mừng sinh nhật 7 năm của nó? Story Nếu như bạn nghĩ trong chiến tranh thế giới thứ hai, Mĩ chỉ có làm giàu bằng việc bán vũ khí, thì game cho bạn thấy bạn hoàn toàn sai lầm. Một binh lính Mĩ, (trong game) đã dũng cảm vượt qua phòng tuyến của địch, làm những nv mah những tay Rambo ngày nay có thể nói là lắc đầu lè lưỡi. Có lẽ với sự cực nhọc và ý chí kiên cường, một người làm cho ngàn người hưởng của anh nên người ta đã trao cho mỗi nv anh hoàn thành 1 huân chương danh dự (ko biết có tính ra tiền ko nhở ^_^) Và nếu bạn không quá lạ lẫm với những gì đang xảy ra trong các series dài đăng đẳng của MOH sống còn cho tới tận nay, thì anh chàng này không có gì đáng ngạc nhiên, sẽ làm những công việc đại loại như bắn giết lính Đức quốc xã, ăn cắp tài liệu mật, cải trang làm lính đức, lết đến một ụ MG42 và băm vằm tất cả trước khi qua màn. Gameplay MOH hồi trước chẳng có open map, chỉ có một cách để về đích là lết qua những chặng đường dài, nhung nhúc lính đức với một khẩu M1 garand trong tay, hay khá hơn là một cô nàng Thompson, và vài quả lựu đạn. Vâng, nếu bạn hỏi một game FPS cần gì thì tôi sẽ trả lời nó chỉ cần những thứ ấy. Gameplay cũng không quá cầu kì, thời đó người ta còn dùng D pad, nhưng MOH đã cho bạn vọc 2 thanh analog, chuyên nghiệp như những game PS2 bây giờ. Và người ta còn nhìn trước được sự khó chịu, nhức nhối, bối rối của cái cách điều khiển quá mới lạ, mah đã đưa vào đó hệ thống Unbound Crosshair, hay trong game gọi là Free Aim. Game hoàn toàn ko có hồng tâm, và khi bạn nhấn L2 thì hồng tâm mới hiện ra. Điều kì diệu là bạn có thể rê hồng tâm này tới bất cứ điểm nào trên màn hình mah ko hề làm thay đổi góc camera. Có thể sự khác biệt giữa chuột và analog được tôi nhắc tới ở đâu đó trong vô số những lần tán phét bởi cái tính ăn không ngồi rồi của mình ^_^. Nhưng điều đó không quan trọng, điều quan trọng là bạn nhận thức được cách ngắm bắn này làm người chơi thoải mái hơn rất nhiều. Và đặc biệt hơn, AI trong game là góp phần làm cho hệ thống này tỏ ra rất thú vị. Lính đức nếu còn sống để chơi game này hẳn họ đã rút ra rất nhiều kinh nghiệm. Họ thường nấp sau một góc tường và để lộ ra những bộ phận rất đỗi đáng bỏ qua như đầu, tay và chân. Mới và độc đáo, tính năng này với những game bây giờ có vẻ như tầm thường nhưng phải nói những ngày đầu, nhìn các animation của chúng mới thật và đáng yêu làm sao. Chúng nấp vào đấy, lâu lâu lại thò tay ra bắn vài phát về phía bạn và thật thỏa mãn khi bạn canh sẵn hồng tâm và kết liễu một em với vài ba phát đạn thật chỉnh. MOH hồi mới chơi phải nói là rất khó và mất thật lâu mới làm quen được. Nhưng khi đã quen rồi thì màn này qua màn khác, những nv được giấu kĩ, những cái twist rất kinh điển và các cảm xúc dâng trào, bạn sẽ không thể nào quên được một game... có đồ họa xấu đau xấu đớn V_V. Hình ảnh & âm thanh Nói thì nói vậy thôi, thời đó nhìn vậy là khá rồi. 7 năm, 7 năm là lâu lắm đó ^_^. Tuy nhiên animation thì tuyệt vời, biết ai làm ko? Dreamwork đó. Thời đó DW còn làm Prince of Egypt, vừa coi phim xong lại chơi game nên cũng kết kết hãng này. Sau này nó làm Shrek, nghĩ nhớ lại thời xưa cũng vui ^_^. Âm thanh của game thì dòng MOH này lúc nào cũng vậy, tiếng động tốt, giai điệu phù hợp đẩy chất hành động lên cao chót vót con bò tót ^_^. Lời kết Tại sao tôi lại giới thiệu MOH, như một game cũ mah hay? Bạn có được gì sau khi nghe tôi giới thiệu nó? Bạn muốn chơi lại? Bỏ 6k ra ngoài tiệm lấy nó về, bất chấp khả năng PS2 của bạn ko chơi được dĩa PS1, hay nếu như bạn có sẵn 1 cái PS1 ở nhà thì liệu nó còn chạy ko? Vậy thì tôi giới thiệu nó là để làm gì? Đơn giản là như thế này: thứ nhất là nó cũ (ra 1999) thứ hai là vì nó hay, bởi vậy mới nói nó là game cũ nhưng hay ^_^. Kỉ niệm 7 năm ra đời của dòng game Medal of honor.