Mùng 8/3 ngày buồn và một chuyện vui

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi sad.chocolate, 9/3/09.

  1. sad.chocolate

    sad.chocolate Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    20/4/08
    Bài viết:
    198
    7/3 11h đêm nó lết cái thân xác rã rời + một trái tim tơi tả lên giường...và chìm vào giấc ngủ, vì mai sẽ là một ngày khó khăn hơn gấp trăm ngàn ngày khác. Biết làm gì đây khi mà vị ngọt của tình yêu đã trở thành nỗi đau và khi nỗi đau đã đến tận cùng giới hạn của sự chịu đựng...nó cố để đừng khóc... nó biết nếu buông lơi bản thân một chút thôi thì nó sẽ bị nuốt chửng bởi nỗi nhớ mà nó đang cất giữ... nên hơn 1 tháng qua nó cắm đầu vào học, gồng mình lên làm việc để nỗi nhớ không thể len lỏi vào đầu óc nó....thức dậy mơ hồ trong đầu nó là ngày mà 1/2 dân số thế giới đc làm vua và nó cũng chẳng có việc gì làm nên lười nhác quận tròn trong chăn với nỗi nhớ lay lắt... mắt nó nhòa đi... cắn chăt môi đến bật máu. Vì đã quá quen với sự bận rộn nên tự dưng nó cảm thấy nhàn rỗi, thừa thãi và 12 giờ sắp tới dài hơn hàng thế kỷ ... thế là nó đã sống sót qua 1/2 cái ngày khó khăn... đang nghĩ làm sao để qua nốt 1/2 còn lại thì... anh bố xộc vào với một nụ cười vô duyên chưa từng thấy. Dường như hiểu đc tâm trạng đứa con... và ngắn gọn một câu " khóc nào nhóc". Được lời như cởi tấm lòng... thằng bé ôm trầm lấy bố và cứ thế nước mắt nó tuôn ra nó khóc cho bao ngày dồn nén, khóc cho thỏa những ngày khốn khổ mà không có chỗ để trút, khóc như những ngày xưa bé nó bị bạn bè bắt nạt ... ít lời ... nhưng dường như hiểu hết mọi chuyện bố( luôn là thế) ôm chắt lấy nó bằng đôi tay chắc nịch và siết chặt thật chặt... như thể muốn vắt kiệt nước mắt và nỗi đau trong lòng thằng con. Chắc phải lâu... lâu lắm, khi mà nỗi lòng đã vơi, khi bờ vai bố đã ướt sũng và cánh tay bố đã nới lỏng ra để nó thở... bố lại nhìn nó và cười... kô còn vô duyên nữa, thay vào đó là một nụ cười rất người lớn, tinh quái... bất chợt lôi tuột con mèo ướt ra khỏi cái giường ấm cúng nhưng ảm đạm... thằng bé trông chắc thê thảm lắm lắm nên mẹ cũng chả dám hỏi han gì... anh bố chả nói chả rằng chui tọt vào gara lây xe... cũng kịp ới ra bảo mua cho mama bó hoa... chả biết làm gì nó alo ra hàng hoa quen thuộc đặt một bó lan tím+ babe trắng line silk vàng tổng thiệt hại lên đến 150k ... hix đánh răng buổi sáng 150k sạch phải biết... papa đánh xe ra 2 bố con chạy thẳng đến hàng xông hơi ( chắc papa là khách quen) ông chủ có vẻ biết ý nên lẳng lặng dẫn 2 bố con đi tắm tráng rồi vào thẳng phòng xông hơi... cả căn phòng rộng đặc quánh hơi nước mùi hương liệu... rộng thênh thang...ngồi luyên thuyên đc 15 phút mình ngủ thiếp đi lúc nào không hay... lúc tỉnh lại thấy vẫn căn phòng đặc quánh đó... anh bố vẫn ngồi đó im lăng ngắm nhìn mình một cách ngộ nghĩnh... cảm thấy cơ thể mình trong suốt hơi nước và hương liệu bay xuyên qua từng tế bào trong cơ thể ... làm nỗi nhớ tran hòa và lan tỏa...! Ra khỏi phòng hành xác đập thẳng vào tai bài "hrythm of the rain" của cascada hòa với mùi thảo dược nhẹ nhàng... cảm giác nhẹ nhõm...! Sau một cái nháy mắt sành điệu của anh bố ... ông chủ quán dẫn ngay hai bố con vào phòng bên cạnh... đang ngơ ngác vì nhìn bề ngoài cái quán có vẻ bình thường mà bên trong lại sang trọng, tiện nghi bất ngờ cũng không kém phần thoải mái thì 2 em xinh đẹp trẻ trung bước vào... đang lơ ngơ mắt tròn mắt dẹt thì một em đã đến ngay chỗ mình đặt bàn tay mềm mại lên vai và đỡ mình nằm xuống ghế ( hơi ngại ngại quay sang thấy anh bố đang tủm tỉm cười nên đành nhắm mắt đưa chân mặc kệ số phận)... không biết nhỏ của anh bố thế nào chứ con bé của mình khá vững tay và điệu nghệ... như một đầu bếp tài ba... nhỏ nhào nặn cơ thể mình một cách điêu luyện... cảm giác cơ thể như một cục bột trắng tinh dưới tay của một người đầu bếp lành nghề thả lỏng và thư giãn hoàn toàn để mặc người đầu bếp nhào nặn cục bột với nỗi đau có hình lọ mứt dâu trong vắt dưới những tia nắng hiếm hoi của mùa cuối đông. Xong xuôi đâu đó... bước ra khỏi quán là một thằng nhóc hoàn toàn thảnh thơi, nhẹ nhõm và cái dạ dày rỗng tuêch.... mỗi tội vẫn nhếch nhác trong bộ đồ ngủ chưa kịp thay... quay đi quay lại đã 7h tối ... 2 bố con lại rong ruổi trên đường và chưa có gì vào bụng... tạt vào vincom chơi mấy trò cơ học tranh thủ shoping ngay một bộ để măc cho nó ra hồn người... 2 bố con chơi trò đấm bốc... lần này không còn đứng nhìn mọi người chơi như lần đầu em dẫn tôi đi nữa... tôi với bố dành nhau quả đấm... hix hix...có lẽ chưa có gì bỏ bụng... + với ít vận động mà đấm đc 30p thì tay xụi lơ còn chân thì đứng không vững... ngồi cổ vũ papa rape cái máy ngu ngốc... trông vậy mà papa khỏe ghê ghớm... lần nào cũng hơn điểm mình... ngồi mãi mà vẫn mệt thế là khổ thân anh bố phải cõng từ tầng 4 xuống tầng 1 hix vui ơi là vui khi cả vincom nhìn chằm chằm 2 bố con cười sằng sặc... không lạ sao đc khi thằng bé 23 tuổi phải để anh bố cõng như trẻ con... đã thấm mệt 2 bố con dong lên hồ tây nơi tôi và em đã từng ngồi ăn... lần này không còn e dè nữa tớ và anh bố thảm sát cái quán... sau đến 20 phút gọi món và gần 1 giờ để tụi nhân viên làm đầy 3 cái bàn thức ăn... mất gần 2 tiếng để 2 bố con thanh toán gọn ghẽ đống thức ăn ngồn ngộn ...! khi thanh toán bà chủ quán còn lắc đầu tủm tỉm cười vì 2 bố con vẫn nhồm nhoàm nhai.... ăn uống no say... 2 bố con long nhong ngắm cảnh hồ tây một vòng rồi rẽ ra hàng vải... lại tiếp tục cuộc thi kéo cầy... sau khi trác táng đến 10 cốc mía đá và kéo hết cả hộp thuốc lào vẫn chưa phân thắng bại cả 2 bố con cùng bó tay một phần vì quá no lại nữa là say thuốc lào :)) =)). quay đi quay lại đã 11h đêm và hình như anh bố vẫn còn một chỗ muốn dẫn mình đi... đành vậy lảng lặng vào xe mở toang các cửa để khí lạnh tràn vào đánh tan cái mùi điều hòa khiến mình buồn nôn... anh bố cười ( lại cười)... mình nhận ra cả ngày hôm nay 2 bố con chả nói với nhau cậu nào ngoài gọi món ăn...vậy mà sao mình cảm thấy bố như hiểu hết vậy... mải mê nghĩ thì anh bố đã đừng xe ở một quán ăn nhật khá sạch sẽ và ấm cúng...papa nháy mắt và bảo đây là nơi bố muốn nói với con một điều.... rồi 2 bố con xuống xe vào quán và papa gọi một món duy nhất là gỏi thập cẩm. Chưa hiểu ý anh bố nhưng kệ cứ chén trước đã....chưa kip gắp thì anh bố giằng lấy đũa và gắp một miếng gỏi cá thật to dìm nó vào bát nước chấm màu xanh xanh đưa lên mồm mình... hơi ngần ngại nhưng cũng ăn miếng gỏi mà bố gắp. Sốc thẳng lên óc cái vị ngái ngái, cay đến tê sống mũi. nước mắt nước mũi dàn dụa ... định thanh toán xong miếng gỏi trong mồm rồi tính sổ với papa.... chưa kịp làm gì thì papa đã trầm giọng và nói: "thằng nhóc khờ... lúc con đói con chỉ thấy vị ngọt, thơm của miếng gỏi, khi đã ních đầy bụng thì vị ngọt đó sẽ mất đi và không muốn ăn nữa... lúc đó thì vị cay nồng của mùn tạt( sry vì không biết viết tiếng anh) sẽ làm cho nó ngon hơn nếu con biết cách cảm nhận...! tình yêu cũng vậy đó con... hãy cảm nhận nó, hãy thưởng thức nó như món quà của cuộc sống đừng chạy trốn, đừng lãng quên... đừng phớt lờ nó...như những ngày qua con đã làm. Hãy cảm nhận niềm vui cả nổi đau để biết tình cảm mà con dành cho người con yêu sâu đâm đến mức nào...hãy trải rộng lòng mình và con sẽ không phải hối hận khi một trong 2 cái kết xảy ra...!"
    Lúc 2 bố con đứng dậy là 1h đêm... ra về ...thanh thản... mệt nhoài... ngủ thiếp đi lúc nào không hay...... vang bên tai lời bố nói... mai sẽ lại là tiếp tục xông vào guồng quay khắc nghiệt của cái máy giặt mang tên cuộc sống nhé con trai.............Tiếc là không có máy ảnh để chụp lại những khoảnh khắc khó quên của ngày mùng 8-3. Nhất định sẽ phải sắm một cái thôi... trước đến giờ mình ít chụp ảnh quá ...!

    thx for read...!
     
  2. hoang3blc

    hoang3blc ♥ I'm Your SUPE

    Tham gia ngày:
    1/4/07
    Bài viết:
    655
    Nơi ở:
    Hành tinh xxx
    ?
    đọc cả bài thấy đc mỗi ý bạn khoe giàu thôi còn chả thấy tâm sự j cả ?
     
  3. quoclong88

    quoclong88 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    22/8/04
    Bài viết:
    658
    Nơi ở:
    HN
    papa ông này tính trẻ quá nhờ :D
     
  4. sad.chocolate

    sad.chocolate Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    20/4/08
    Bài viết:
    198
    tùy tâm hiểu sao thì hiểu... mình viết chủ yếu là muốn cám ơn papa và mama...vì 8/3 là ngày của 2 người mà dường như là của riêng mình... còn sự thật là nhà mình giàu... nhưng giàu tình cảm chứ không phải cái mà bạn nghĩ dù sao cũng cám ơn vì đã đọc những dòng này của mình nó rất dài và có lẽ không ý nghĩa với một số nguời...!
     
  5. Haotakua

    Haotakua You Must Construct Additional Pylons Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/10/08
    Bài viết:
    8,699
    Nơi ở:
    陳妍希's Home
    Đã đọc hết :x

    Cảm nhận là cậu có 1 ông bố tuyệt vời chỉ có trong phim điện ảnh Mỹ :D
     
  6. MrCooley

    MrCooley Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    1/6/07
    Bài viết:
    928
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh City
    Ông bố tuyệt vời :x :x :x
    Còn mẹ cậu đâu? sao ko thấy chút gì trong truyện thế?
     
  7. sad.chocolate

    sad.chocolate Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    20/4/08
    Bài viết:
    198
    mẹ ở nhà ... chuyện giữa 2 người đàn ông mà... thế nên mẹ kô đi cùng... nghĩ lại thấy tội tội...!
     
  8. nemo

    nemo Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    12/4/03
    Bài viết:
    1,111
    Nơi ở:
    Đà Nẵng
    Cậu có một ông bố tâm lý
    Nhà cậu giàu
    Cậu đang bị thất tình

    Cái này làm tớ phải suy nghĩ...
     
  9. LonelyT_T

    LonelyT_T Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    19/4/05
    Bài viết:
    193
    Nơi ở:
    Thất Thiên
    Nên viết cách dòng để dễ đọc hơn.............:|
     
  10. dhl012

    dhl012 C O N T R A

    Tham gia ngày:
    21/1/07
    Bài viết:
    1,755
    Nơi ở:
    vô tỉnh
    bạn thật giàu thời gian :D. Tớ chịu, tâm sự tràng giang đại hải thế kia chỉ đọc cmt thôi :'>
     
  11. hoang3blc

    hoang3blc ♥ I'm Your SUPE

    Tham gia ngày:
    1/4/07
    Bài viết:
    655
    Nơi ở:
    Hành tinh xxx
    đọc cả bài cùng lắm chỉ mất 10 -15 p thui mà.vào box tâm sự thì hầu như mình đều đọc kĩ bài tâm sự của ng nào post lên.
    thật sự thì cậu có 1 ông bố rất tâm lý , nhưng xem tình tiết trong bài thì hầu như chỉ toàn thấy kể cách chơi của 2 bố con cậu thoai. tại ngay từ đầu mình cứ tưởng là cậu sẽ tâm sự về chuyện buồn của cậu cơ , nhưng lại thấy quá ít :D
    sr nhé. là cách nhìn của tớ thui :D
     
  12. sad.chocolate

    sad.chocolate Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    20/4/08
    Bài viết:
    198
    cậu nhìn đúng vấn đề rồi đó... đơn giản tớ chỉ kể về một ngày mùng 8/3 đặc biết khác hẳn với những ngày 8/3 mà tớ đã từng sống qua... trong cùng một ngày mà niềm vui và nỗi buồn đan xen... và cũng hiếm khi tớ với bố đc vui vẻ thế này... vì tớ cũng đã đi làm và bố cũng có những bận tâm riêng... hồi bé thì còn đi với bố nhiều chứ lớn lên một chút thì có những chuyện chỉ có mình tớ giải quyết đc thôi... vậy nên 2 bố con ít đi du hí với nhau... nhưng mỗi lần tớ s(x)uy sụp thì bố vẫn luôn là người lôi tớ ra khỏi đống lùng bùng :hug: và mẹ luôn là người chữa lành mọi vết thương bằng cách lấp đầy cái dạ dày của tớ một cách tài tình
     
  13. vietkhoant

    vietkhoant The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    14/9/05
    Bài viết:
    2,101
    Nơi ở:
    Eternal world
    Một ông bố ước mơ của tất cả mọi người. Ông bố quá tâm lý.
     

Chia sẻ trang này