Tại sao khi nhắc đến Carcass, ta lại có ngay một ban nhạc được đánh giá tài năng và có ảnh hưởng nhất? Vốn dĩ chỉ bắt đầu từ một ban nhạc chơi grindcore với tên gọi Disattack, cùng với những lứa cùng thời như Napalm Death, Repulsion tạo ra một thứ grindcore mạnh mẽ và man rợ. Và sau đó, Carcass trở thành một trong những nguồn cảm hứng vô tận cho những ban nhạc goregrind/deathgrind sau này (như Brutal Truth và Mortician), hơn thế nữa thậm chí trở thành cha đẻ của melodic death metal - một huyền thoại. Album mang tính bước ngoặt và cũng là album được đánh giá xuất sắc nhất của Carcass – Heartwork ra đời trong giai đoạn ổn định cũng như thăng hoa nhất của Carcass khi Michael Amott gia nhập và tự ban nhạc cũng dần dần thoát khỏi cái vỏ goregrind. Phát hành vào ngày 18/10/1993 qua Earache Records, với cover mang tính biểu trưng được thiết kế bởi H.R. Riger (cha đẻ của Alien). Đó mới chỉ là hình thức, bởi khi Heartwork ra mắt, nó đã đặt nền móng cho chính thể loại melodic death metal sau này. Trước hết, ta phải kể đến những nhân tố làm nên album xuất sắc này. Bill Steer Bill Steer – bộ não của Carcass, là một trong những thành viên sáng lập, cũng là một trong những cây đại thụ nếu nói về công đóng góp cho thể loại goregrind. Ngay cả khi Carcass chuyển dần sang melodic death, thì Bill Steer vẫn là trụ cột viết nhạc chính với óc sáng tạo vô hạn. Chính trong Heartwork, Bill Steer đảm nhận cả lead lẫn rhythm guitar cho toàn bộ album. Hầu hết khối lượng riff của Carcass là do Bill Steer sáng tác. Michael Amott Sự xuất hiện của Michael Amott cũng như một cuộc thay máu cho Carcass. Xuất thân từ gothenburg scene, tham gia những ban nhạc old school death metal tiền thân như Carnage (sau tách ra Dismember), có công gây dựng và khẳng định melodic death metal, Michael Amott chính là một huyền thoại. Với sự xuất hiện của mình, Michael Amott mang lại những catchy riff, những câu solo đầy giai điệu và tốc độ - điều mà trước đây Carcass grindcore version chưa hề có. Phải công nhận rằng, một phần không nhỏ thành công của album này là nhờ Michael Amott. Jeff Walker Ở Heartwork cũng có một sự thay đổi lớn về vocal cũng như nội dung lời bài hát. So với những album cũ, khi mà vocal được đảm nhiệm bởi Bill Steer chỉ sặc mùi gore với lyrics cũng bốc mùi man rợ tanh tưởi. Mà trong khi đó, Heartwork mang lại chất giọng harsh đặc trưng của Jeff Walker - ngẫu nhiên trở thành một trong những death vocalist xuất sắc nhất. Lyrics lần này do Jeff Walker đảm nhiệm phần lớn, mang lại một nội dung triết lí và bao quát hơn, nó có thể như một kiệt tác của nghệ thuật hội họa, những cũng có thể là một viễn tưởng khoa học xa vời đầy ẩn ý. Tông bass của Jeff Walker cũng rất “đầm”, bám sát vào guitar riff mang lại độ dày và nặng nề cho âm nhạc của Carcass. Ken Owen Trái tim, hay lá phổi của Carcass lại chính là Ken Owen. Một lối chơi vô cùng biểu cảm, không đơn thuần chỉ là blast-beats hay double bass drums cục súc, rất uy lực và giàu kĩ thuật. Tiếng trống chắc, khỏe, mạnh mẽ và nặng nề như búa tạ. Kĩ thuật chơi trống của Ken Owen khai thác tối đa sức mạnh từ bả vai, mang lại một kiểu chơi... không giống ai. Chính sự mất mát lớn nhất của Carcass chính là khi Ken Owen mất khả năng chơi trống, ngay cả Daniel Edlandsson (Arch Enemy, In Flames) - một trong những tay trống melodic death kinh nghiệm và tài năng khi mà tham gia reunion tour của Carcass cũng không thể tái tạo được tông trống của Ken Owen, điều mà làm nên đặc trưng riêng của Carcass. Mở đầu album bằng Buried Dreams, người nghe sẽ làm quen với giọng ca nhàu nát của Jeff Walker đi song song với một đoạn riff khá creepy. Riff khá thong thả chậm dãi với điểm nhấn là một số đoạn harmonic nhói tai xen kẽ, tới 2:21 đoạn solo xuất hiện như một điểm nhấn của track. Khác với những album trước, lần này những câu solo khá trôi chảy và giai điệu được thực hiện luân phiên liên tiếp giữa Bill Steer và Michael Amott. Carnal Forge nối tiếp với câu riff dồn dập nhanh mạnh đúng chuẩn mực của track death metal. Sau một phút đầu lèm nhèm của Jeff Walker, một đoạn solo được thực hiện khiến người nghe bắt đầu “khớp” nhạc, nối tiếp là những đoạn riff oái oăm chồng lên nhau giữa hai guitar. Bè qua lại vô cùng mát mẻ, và tiếp tục một pha đua tốc độ của hai tay guitarist. Và Jeff Walker lại tiếp tục giọng ca châm chọc của mình tới hết bài hát. Nhịp trống lề mề điệu đà, bass leo lét cất lên là intro của No Love Lost. Ca khúc với ca từ như một cú đấm vào mồm thằng sáng tác những ca khúc tình cảm ủy mị khóc nhè rất vô cảm và ngu xuẩn. Lyrics nói lên sự vô tích sự và dập khuôn của tình yêu, một góc nhìn trái chiều tiêu cực nhưng lại rất thực tế. Vocal của Jeff Walker vô cùng xuất sắc - lè nhè, gàn dở, nhai ngấu nghiến từng verse và từng chorus. Giữa bài lại là một đoạn solo vô cùng khớp và tốc độ của Bill Steer và Michael Amott. Kết thúc, Jeff Walker thể hiện sở trường của mình trong những album trước – high pitched scream: No Love Lost-errrrrrr... Track cùng tên với album và cũng là signature song của Carcass – Heartwork. Bước vào một đoạn riff dồn dập và sau dần tới giai điệu. Một bức tranh hội họa đậm chất nghệ thuật được Jeff Walker vẽ lên từ lyric, từ những xác chết. Vocal miễn bàn, với tốc độ nhanh nhưng Jeff Walker vẫn nhai ra từng chữ, từng câu. Sau khi hoàn thành đoạn chorus, ngay lập từ Bill Steer đưa người nghe vào một đoạn lead rất ngọt, đậm giai điệu và phải nói là vô cùng nhuyễn. Câu solo đứt đôi của Bill Steer ở 3:43 tưởng chừng hụt hẫng, nhưng cho tới khi Jeff vừa hát đoạn chorus thì đoạn solo vô cùng ấn tượng của Michael Amott cất lên để kết thúc bài hát. Nhịp điệu của trống chậm dần để bước vào Embodiment, một track với riff khá là giai điệu. Tông đàn sắc và nét, đặc trưng của melodic death. Và tất nhiên, Jeff Walker lại tiếp tục công việc của mình. Nhưng những đoạn riff hấp dẫn lặp đi lặp lại khá nhiều lần khiến người nghe khá tẻ nhạt. Không thể không kể đến một số đoạn solo điểm nhấn của Bill Steer và Michael Amott. This Mortal Coil đưa người nghe trở lại nhịp điệu của album mà vẫn giữ giai điệu của mình. Đoạn solo day dứt giữa nền nhạc mạnh mẽ và nhanh. Một track khá ngắn nhưng cũng đủ để người nghe rát tai. Arbeit Macht Fleisch mở đầu với đoạn lead banh ta lông cùng tempo đẩy nhanh, giai điệu lác đác nhưng cân bằng với những đoạn riff mạnh mẽ. Cuối track, drum được Ken Owen đẩy nhanh chạy theo riff của guitar mang lại cảm giác gió táp dồn dập. Michael Amott lại một lần nữa đóng sổ bằng một đoạn solo đúng kiểu của mình. Ca khúc tiếp theo là đây, Blind Bleeding the Blind - một cách tiếp cận lạ lùng nếu so với những track trước. Dồn dập búa tạ rồi lại đủng đỉnh theo nhịp trống chậm rãi lót đường cho những đoạn lick luân phiên xen kẽ giữa Bill Steer và Michael Amott rồi vocal, một tiếng khè vô cùng man trá của Jeff Walker. Tiếp nối cho đến cuối bài hát là những đoạn riff đảo chiều, catchy và chồng chất lên nhau, rất dày và nặng nề. Doctrinal Expletives bắt đầu bằng một đoạn intro búa tạ, sau đó ngay tức khác đã là một đoạn solo của Michael Amott. Guitar riff đầy phẫn nộ, hục hặc giữa tiết tấu lẫn lộn. Tempo được đẩy nhanh để bước vào Death Certificate, một classic track trong album này. Giai điệu hòa quyện cũng với uy lực, những riff gọn ghẽ, catchy và kĩ thuật. Đoạn solo có thể đánh giá xuất sắc nhất với đầy kĩ thuật, giai điệu khép lại track cũng như khép lại cả album. Kết thúc album với 47 phút, Heartwork xứng đáng là một kiệt tác của sự trừu tượng, hòa trộn giữa cái kĩ thuật âm nhạc, một chút biểu cảm giận dữ, những lời bài hát chứa đựng từng hàm ý sâu xa. Dẫu sự tan rã của Carcass cũng là một sự nuối tiếc, nhưng để lại những album bất hủ cùng với sự xuất hiện của rất nhiều band đàn em xuất sắc, huyền thoại Carcass đã mở ra cả một thể loại mới mẻ màu mỡ để khai thác... Bạn có thể download album Heartwork tại link dưới đây (320kbs): Mã: http://www.mediafire.com/?qjznyqcyjcx http://www.mediafire.com/?mnn4qyjiony Thanks Dream Theater for uploading. Ngoài ra nếu muốn nghe trọn bộ discography thì bạn cũng có thể vào đây để tải (link mediafire).
Từ lúc con hàng Micheal “Mike” Amott tham gia Carcass,chiến 2 album Necroticism-Descanting the Insalubrious và Heartwork đúng là Carcass đội hình khủng bố thiệt. Trong mấy lead guitarist mời tham gia chả có đồng chí nào chiến ăn ý với Bill Steer đến thế
Trùng hợp thế,đang nghiền lại band này,thích cái chất giọng như đay nghiến của jeff walker,bộ đôi guitar mike và bill thì khỏi nói. Nghe nói năm 2009 tái hợp cho ra album mà vẫn chưa thấy tăm hơi gì,bọn carcass mang danh grindcore mà so với mấy band grindcore khác thì thấy chất nhạc khác hẳn.
Grindcore thì từ lúc Michael Amott gia nhập thì cũng mất dần rồi,đặc biệt ở cái Heartwork nên thấy khác là phải