Cái này mị thấy đúng. Ví dụ bản thân, 01 bé ở quê, k học đh cđ, nghề nghiệp thì sale online cho shop, nail spa này kia nhưng vẫn chê mình lương ít này kia. Còn con bạn mình crush hồi cấp 3, nhà khá giả, du học về, cũng cđ đh này kia. Bữa nay nó mới khen, nể mình giỏi, siêng năng. Ngoài làm tài xế, khi giờ rãnh vẫn làm thêm, đánh thuê nhiều nghề. Mình thì hay tự ti cái nghiệp tài xế mà con bé 1 nó chê thấy cũng chạnh lòng, còn con bé bạn cấp 3 lại khen thì thấy tuỳ tầng lớp + suy nghĩ là tuỳ. Mà nó làm trong ban quản lí toà nhà, lương bổng + tiền bán hàng thêm còn nhiều hơn mình vẫn nhận định mình ok. k biết khen cho vui hay khen thiệt, nhưng thế cũng hơn là chê.
Tùy ng ta có để ý tới mối quan hệ không thôi, chứ để ý tới đối tượng rồi thì khoảng cách giàu nghèo hay mức sống, học thức v.v. nó cũng nhạt nhòa đi lắm, ko chỉ mỗi chuyện quan hệ tình cảm mà còn bạn bè cũng vậy nữa. Giống con bạn hồi cấp 3, nó thấy trọng điểm là ng` có cố gắng hay ko, còn nhỏ kia trọng điểm là có tiền hay ko.
khác tầng k xa quá vẫn dc mà furbar, 2 bên cố tý và đừng cứng nhắc quá cũng ổn. Kinh nghiệm tiếp xúc với mấy bé nhỏ hơn 5-10t.
Chỉ cần người tốt với mình, tự tin, bản lĩnh và chân thành Mấy cái người nói "chỉ cần" như trên chính là những người khó tính kén cá chọn canh nhất chứ ai. "Chỉ cần" mà mãi không ra là tự hiểu. Như cô giáo Amen nói, gặp được rồi có nhận ra đâu mà rung động. Chỉ có yếu tố có thể thống kê được là tiền và đẹp trai để đánh giá thôi. Mà Walt nói lại càng đúng. Nếu đã "Chỉ cần" vậy thì không tới lượt mẹ phải mai mối.
Giống tui hk cần công việc kím được nhiều tiền, chỉ cần 1 tháng lương 100-200tr, đóng thuế với bh trên mức net đó là đủ rồi